Review truyện gửi người tôi Yêu Nhất

Trong thương giới không ai chần chừ ông boss thương giới Lương Mặc Nguyên từ trước tới giờ không hề theo công ty nghĩa hôn nhân. Nhưng bao gồm bất ngờ mập rất là khi vừa về nước chưa lâu thì liền cưới chui.

Trình làng truyện đưa các bạn chúng tôi yêu nhất

Tác giả: Trì Trần
Thể loại: Ngôn tình sủng

Trích đoạn truyện đưa thành viên gia đình chúng tôi yêu nhất

Một ngày cuối tuần, tiếng chuông báo cho biết hết tiết thứ nhất đúng giờ reo vang tại trường tiểu học Đinh Thành, Đông Á giảng xong xuôi đề mục chung cuộc rồi khép sách vở lại, đứng thẳng mình lên, vai và lưng cô từ đầu kết thúc đa số thẳng tắp, bổ xung chiếc cổ thiên nga trời sinh, nên thoạt nhìn cô có thể cao hơn nữa thực tế gần như, dáng vẻ đương đại đương đại, mặc dù bây chừ cô chỉ mặc một loại áo t-shirt, chân đi giày thể thao cũng không giấu được vẻ đoan trang trời sinh của cô.

Đông Á quan sát quanh mấy loại đầu nhỏ nhắn bên dưới, một các giọng nói “hết giờ học” sáng tỏ ngắn gọn vang lên của phòng học yên tĩnh, sau đấy lớp trưởng hô Khủng “cả lớp đứng dậy” cũng rất là trong trẻo, hơn 30 học sinh ở bên dưới đồng loạt đứng lên nghiêm chỉnh cúi đầu kính chào Đông Á, các giọng nói đớt đát đồng loạt vang lên mang theo sự non nớt tự dưng của trẻ nhỏ: “Hẹn gặp mặt lại cô!”

Đông Á xoay người trong gia đình đáp lại: “Hẹn chạm mặt lại các em!” Sau khi chấm dứt lời, cô liền bổ sung bổ xung một câu: “Đừng ham chơi nhưng quên uống nước rồi đi toilet nha!” bên dưới miễn cưỡng phụ họa theo. “Dạ biết, thưa cô!”

Đông Á khẽ thở lâu năm một hơi, xoa xoa đôi mắt hơi mệt mỏi của bản thân mình, con trẻ lớp một quả thật khá là hao tổn trung khu trí, bất kỳ chuyện gì cũng phải thông báo chỉ điểm, đã làm được bí quyết sau một học kỳ xoi mòm cũng như thích ứng, học kỳ này con trẻ vẫn cao hơn cũng như biết chuyện mà hơn nữa, không đề nghị cô cần nói đi nói lại các lần, Nhiều hơn cô còn cố ý tẩm bổ vài học sinh gồm năng lực, bình bình giúp cô chạy việc và đảm đương một ít làm việc, quả thật đã bớt lo hơn học kì trước đầy đủ.

>> Đọc thêm Truyện ngôn tình tổng tài

Năm nay Đông Á 26 tuổi, bố mẹ rất nhiều có tác dụng ở bộ phận, cô còn chỉ một đứa em gái tên là Đông Khương, ở cái thành phố nhỏ tuổi cha tứ đường này, da cảnh cũng có thể có tên gọi là phong túc, cô sống trong cục diện do vậy, từ tiểu học mang lại đại học cho đến lúc đi có tác dụng, cho tới bây giờ, cô đông đảo là đứa chị em ngoan trong mắt cha mẹ, là một gia sư xuất sắc trong mắt học sinh, cuộc sống cứ trôi qua phẳng lặng êm ả hơn hai mươi mấy năm.

Hai năm trước, sau khi tốt nghiệp đại học Sư Phạm, cô vốn ước ao ở lại tỉnh thành, là bà mẹ Triệu Mai sống mái ý muốn cô trở về, duyên cớ siêu bình thường, thiếu phụ con đứa ở bên ngoài tải chỉ một thành viên chưa thận trọng, từ nhỏ tuổi cô sẽ sống không quá xa ba mẹ, ngay cả học ĐH cũng chọn trường gần ngôi nhà, cũng tiện về ngôi nhà hơn. Không lay động được người mẹ, cô đành chọn lựa trở về, khi đấy, thi biên chế còn chưa thêm vào khâu chất vấn, một sinh viên mới có lợi nghiệp cũng như Đông Á chỉ ôn tập hơn một tháng ngắn ngủi, chưa tốn cụm công lao để thi đầu vào, cô được cắt cử cho bộ phận làm việc bây giờ, trường tiểu học Đinh Thành, từ đấy kế thừa y chén của bố mẹ, hóa thành tổ ấm “Ẳn cơm trắng căn nhà nước” trong miệng mình.

Năm nay là năm thứ hai cô buôn bán.

“Cô giáo Đông.” Lớp trưởng Lạc Y đi tới, nhẹ giọng hỏi: “Có đề nghị em nắm giúp sách bài tập lên văn phòng không ạ?”

Lạc Y là lớp trưởng, không chỉ có kết quả nổi biệt xuất sắc cao cấp lanh lợi, mà hơn nữa lễ phép biết chuyện, cực kỳ tinh tế, Đông Á chỉ cần có chú ý một mẫu là bé tí hon vẫn hiểu ý, hình dạng cũng dễ nhìn linh động, vừa nhìn đang biết đây là một đứa trẻ được bảo ban chất lượng không quá tồi, Đông Á cực thích đứa trẻ này.

Đông Á nhìn tuỳ thuộc lèo khèo của Lạc y, rồi chú ý ông chồng bài tập thật dày bên trên bàn, cô khom người ôn hòa nói có Lạc Y: “Lạc Y, em tậu bổ sung cặp đôi trai nữa cho giúp cô nha.”

Lạc Y gật đồng ý nói: “Vâng, thưa cô.” Sau đấy liền đi xuống sắm nam sinh nạm bài bác tập.

Đông Á vừa bắt đầu gắng cốc chè và laptop đi xuống bục giảng thì Tương Tinh Tinh chạy tới nói: “Cô ơi, em giúp cô lau bảng nha?” Đông Á quay đầu nhìn tấm bảng Đen ở sau lưng, cô thật sơ ý, bao gồm chuyện này cũng quên, vẫn là con trẻ ngoan kỹ càng, một cái nước êm ấm bất cứ lúc nào chảy qua, cô đưa tay xoa đầu Tương Tinh Tinh dặn dò: “Cảm ơn em đang thông báo cô, tuy vậy lát nữa lau bảng xong xuôi còn bắt buộc phủi sạch bảng nữa nhé.”

>>Đọc thêm Truyện sắc

“Cô cứ yên tâm, Cô Đông.” Tưởng Tinh Tinh vui vẻ reo lên một tiếng rồi vòng qua Đông Á, nhón chân lau bảng Black trên bục giảng.

Đông Á thở ra một hơi. Đám trẻ này đôi lúc đậm chất ngầu và cá tính khiến cô phát điên, có đôi khi lại êm ấm khiến hốc mắt của người ta ấm dần lên, thỉnh thoảng cô bao gồm xúc cảm mình vừa là cô vừa là bà mẹ của bọn chúng, thậm chí có những lúc trẻ nhỏ còn hóa thành thầy của cô ấy, chuyên có tác dụng cô tỉnh ngộ, thì ra đời sống còn có thể diễn giải Bởi vậy.

Khổng phu tử đã từng nói: “Tam nhân hành tất hữu bổ sư yên” (Trong bố bạn đi cùng, nhất định đang có người đáng cho mình học tập), cô từ từ thông suốt câu này rồi.

Kéo cửa ngõ ra thì cảm cảm nhận một round gió lạnh ùa đến, buổi sáng hiện nay cô coi dự báo thời tiết, nói hiên giờ các mây tất cả 20 độ, dẫu vậy hiện giờ ở bên ngoài lại thêm mưa, một round gió lạnh, cô cúi đầu nhìn nhìn cánh tay, vừa nảy của phòng học chưa có lạnh vì vậy, lúc này bắt đầu hiểu rằng nó lạnh cho cỡ nào, chiến lược hiên giờ hỏng rồi.

Cũng may văn phòng và công sở có thêm cái áo khóa ngoài dệt kim dự phòng, còn có vẻ chống đỡ một chút lạnh rét này.

Đông Á nghĩ rồi Bước Cấp Tốc đến công sở.

ck sách bài bác tập cũng được đặt ngay ngắn trên bàn, từ trong chặn kéo cô lấy ra một cái túi béo, rút ra một cái áo khoác bên ngoài mặc vào, bắt đầu sửa bài tập. Nhiều thầy giáo khác đều chung tiết lên lớp, trong văn phòng hiện nay có duy nhất một mình cô, đề xuất cô đóng cửa lại, rào cản tiếng gió phía bên ngoài.

Trong tiếng lá cây xào xạc ở bên ngoài, hốt nhiên truyền mang lại âm lượng đùa giỡn của con trẻ, bao gồm mấy đứa trẻ được mời vào văn phòng công sở chữa bài xích tập, thầy giáo công ty nhiệm chưa bao gồm đây cần bọn trẻ rất gan lì đứng ở đó xì xầm buôn chuyện, Đông Á chưa ngẩng đầu lên cơ mà chỉ chăm trung tâm sửa một đống bài bác tập ở trên bàn.

sửa được một nửa thì cô dừng lại, điện thoại cầm tay ở bên trên bàn reo lên, cô khẽ liếc mắt nhìn sang, động tác trên tay đã liên tục, lưu loát gạch vứt từng câu từng chữ, là điện thoại của mẹ Triệu Mai.

“Dạ, mẹ!” Tay trái Đông Á núm điện thoại áp lên lỗ tai, cây viết đỏ trong tay đề xuất đang không ngừng nghỉ.

“Đông Á, ngày mai cha bé buộc phải đi Hạng Thành soát sổ sức khỏe, đúng lúc bà mẹ lại chỉ một bữa ăn xã bàn giao không đi được, nhỏ lái xe chuyển tía đi nha.”

Xe của cha Đông Tổ Vân đã lấy mang lại cửa hàng 4S để bảo dưỡng buộc phải chỉ có thể đi xe Đông Á: “Ngày mai..” Thứ bảy sao… Làm cho sao chắc là khéo vì vậy chứ, cô từ từ để bút trên tay xuống, màu đỏ của bút dính lên đầu ngón tay cô, cô rút khăn giấy ra lau tay, Triệu Mai nghe tiếng nói ngập hoàn thành của cô ý. “Sao cố, không đủ à?”

Đông Á lắc đầu nói: “Được, ngày mai mấy giờ ạ?” Trong đầu cô vẫn sẽ xem xét cho một chuyện khác, vừa nói chuyện cô vừa vớt ra một thiệp mời đỏ chói từ trong túi ra, đặt lên bàn chú ý chăm chăm một ít, rốt cuộc cô cũng không gồm dũng khí mở chúng ra.
Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *