Review truyện cực Phẩm Dâng đến cửa

Bảy năm trước, anh chàng đã từng có lần cần đến thủ tục dở người theo đuổi cô Bỗng chốc mất tăm, bảy năm sau khi gặp lại, anh lại khiến trái tim cô bổi hổi lỡ nhịp.

Trình làng truyện cực phẩm dâng mang đến cửa

Tác giả: Tiểu Kết Ngủ Ngày
Thể loại: Truyện sắc

Trích đoạn truyện rất phẩm dâng mang lại cửa

Trong cửa hàng coffe phong cách âu lục lãng mạn, gồm tía nhà bạn đã đợi sự có mặt của một mọi người cô bé đang trễ hẹn 1 giờ.

Lâm Quế Vân đổ mồ hôi, chú ý liên tiếp thời gian bên trên điện thoại, sao con tí xíu ngốc này chứ còn chưa đến?

“À… Bà Tịch, hay để hẹn bữa khác vậy?” Chu Kham chú ý Lâm Quế Vân, giọng khẽ nói.

“Ách, xin lỗi bà Lý, thật sự cực kỳ xin lỗi. Đứa phái nữ cứng đầu của tôi lại trễ hẹn!” Lâm Quế Vân áy náy cực kì, đây đâu phải lần bước đầu tiên thiếu nữ bà trễ hẹn. Bà yêu cầu giáo huấn đứa bé cứng đầu này một ván mới mong mỏi hả dạ lòng bà.

Vội xua tay, Chu Kham phiền não chú ý đứa phái mạnh lân cận, lần xem mắt này lại hụt! Thật trong lòng bà vẫn bực bội, nhưng đành cần ngậm ý trung nhân hòn làm cho ngọt, “Không sao, bé bé bỏng là nhà dáng vẻ bắt mắt nổi tiếng, bận vấn đề cũng chính là lẽ thường tình.”

“Haizz thật là hổ thẹn mang lại bên tôi…” Lâm Quế Vân thở lâu năm.

Cộp!

Giữa bên bàn, một mẫu túi hiệu LV cao cấp bỏ lên trên. Sáu ánh mắt chú ý tập trung chủ nhân của chiếc túi LV ấy, liền một phen vui mừng.

Trước mắt bọn họ là teen girls đeo mắt kính Đen che đi hết nửa khuôn mặt, mái tóc được nhuộm nâu sáng, uống xoăn dập dềnh như mây. Bên trên bạn bận cái váy ôm ấp bó sát lộ ra cả cha vòng chuẩn, khoác bổ sung mẫu áo da phía bên ngoài và đôi bốt Black cao, phong thái to gan lớn mật có pha một ít hoang ngây ngô.

“Tiểu Hiên, con làm cho gì để bà bầu yêu cầu chờ suốt một tiếng đồng hồ?” Lâm Quế Vân vừa vui mừng, cũng vừa bực bội với đứa thiếu phụ cưng của bản thân mình.

Kéo ghế, ngồi vào sát bên người mẹ thành viên, Tịch Hiên nhàn nhạt nhìn mang lại mọi người quý ông đối mặt, cùng thêm chị em các bạn cánh mày râu ấy, rành mạch sắc nét bế tắc lọt vào mắt cô.

“Con bận một chút về hình dáng, yêu cầu cho trễ.” Kéo mắt kính đen xuống, Tịch Hiên mỉm cười với hai bạn đối diện.

Lâm Quế Vân mang lại qua chuyện bạn nữ người mang đến trễ bổ tiệc xem mắt này, liền hào hứng Ra mắt, “Đây là chưng Lý, người của bà bầu, còn đây là đàn ông trưởng của bác ấy Lý, Lý Quân Tường.”

Tịch Hiên đồng ý theo hướng tay mẹ cô chỉ, mỉm cười tao nhã.

Sau một hồi chat chit qua lại, Tịch Hiên chỉ lý giải qua loa về các bước của bản thân mình. Ngoài ra sự ngột ngạt và khó thở làm cho mất hứng hai trẻ, nên Lâm Quế Vân kéo Chu Nham đi đánh mạt chượt, quăng quật lại Tịch Hiên và Lý Quân Tường ở lại quán coffe.

Hai bà bầu vừa biến mất sau cánh cửa cửa hàng, Tịch Hiên liền ung dung dựa ra sau ghế nhung, bó tay, đôi mắt sắc xảo nhìn Lý Quân Tường.

mặt cũng đều đều, dáng mình bình bình, các bước cũng bình thường, coi kìa, cả ăn uống bận cũng bình thường. Nói sao nhỉ? Người nhà đại trượng phu trước bên này, chẳng phải hình tượng tổ ấm trai điển hình của cô ấy.

>> đọc thêm Truyện đam mỹ abo

Tịch Hiên trọng tâm tình nhạt nhẽo, chứa lời: “Nói vào vấn chuyên đề thôi!”

Lý Quân Tường quay ngoắc, chưa hiểu: “Hả?”

“Anh gồm thật sự mong gồm mối quan hệ cùng tôi?”

“À…”

“Anh thật sự nghiêm túc mối quan hệ này không?”

“Tất… Dĩ nhiên.”

“Có định tiến tới hôn nhân?”

“À, cái này…”

“Nếu không có ý định tiến tới hôn nhân, thì đừng làm cho mức giá thời gian nhau.” Cô phất tóc cong vướn vào má, đôi môi được tô son đỏ rực, tỏ vẻ ra dáng cô nàng đỏng đảnh: “Tôi chưa gồm định giá thành thời gian vô ích vào đa số chuyện không gồm thành tích có lợi cho chính bản thân mình, hiểu chứ?”

Lý Quân Tường còn sẽ chới với, lời nói của Tịch Hiên có thêm phần vững bền, “Tôi biết anh bị bắt ép mang lại với mẫu xem mắt quái quỷ này thôi. Chú ý anh chỉ tầm 24 hay 25 tuổi, số tuổi anh chỉ thích đều cô nàng có chân dài trẻ trung, xinh đẹp đúng chứ?”

“Ừm, đúng!” Lý Quân Tường không phủ nhận chuyện này. Nhưng, không ngờ cô gái trước mặt này lại có thể thoải mái chuyện trò này như ráng.

“Tốt! Bên tôi 30 tuổi rồi, cũng không có thời gian để đùa giỡn với các cậu trẻ cũng như cậu. Như cố nhé, bên tôi đi trước đây!”

Nói dứt, không chờ Lý Quân Tường nói thêm, Tịch Hiên đang xách túi Cách khỏi cửa hàng, Trước khi đi, cô còn nhét tờ tiền béo dưới đế cốc, mỉm cười nhìn Lý Quân Tường một lần cuối, mới Cách sải chân hơi dài rời đi.

“Tiểu Hiên, con cũng muốn bà bầu tức bị tiêu diệt bắt đầu vừa lòng đúng không?” Lâm Quế Vân thét thanh trong điện thoại.

Vừa bật điện thoại, nghe tiếng thét từ mẹ người nhà, Tịch Hiên mắt mong mỏi nổ đom đóm. Xoa xoa tai đang lùng bùng, cô bi quan và tuyệt vọng lên tiếng: “Mẹ à… Đừng cố sức nữa, con chưa mong mỏi bao gồm chồng!”

Lâm Quế Vân sẽ hét Khủng, “Con quan sát lại các bạn đi, 30 tuổi mang lại khu vực rồi, chứ còn chưa Chịu lấy chồng? Hay muốn làm bà cô ế mang đến già à?”

“Còn một tháng tía ngày nữa con mới 30 tuổi!” Tịch Hiên bĩu môi, xem thường, “Thôi, con còn ngoài mặt cho khách chưa dứt, hẹn bà bầu sau cầm cố, bé cụp máy đây!”

Tịch Hiên liền húi điện thoại, để tâm tình được yên ổn hơn, cô tắt luôn nguồn điện thoại. Cắm cắn đầu cây bút chì, cô ngồi bên trên ghế salon biên tập lại bộ váy cưới vẫn vẽ túa.

Tại sao bà mẹ cô lại có tác dụng quá câu hỏi lên cũng như núm cơ chứ. Bà cô ế? Không có lẽ nào, Tịch Hiên cô chỉ đơn giản là không mua được các bạn phù hợp cho bản thân mình thôi.

mà chẳng phải cũng như cụ này vẫn có lợi sao? Một mọi người tự do tự tại, không hề phụ thuộc vào ai, chưa bắt buộc phải giả vờ yêu thương cơ mà trong lòng lại chưa như thế! Đối sở hữu cô, một lần yêu là đã quá đủ rồi! Các tổ ấm Đấng mày râu, chỉ yêu mến với các chị em trẻ đẹp, nóng phỏng, tuổi đôi mươi thôi. Còn cô? Biết đến số tuổi thôi đã ý muốn vứt chạy.

Day day vần thái dương vẫn đau nhức, Tịch Hiên sẽ suy nghĩ làm cho sao để vừa tốt cho mình mà chị em cũng không làm phiền nữa. Cô đo đắn các bạn vẫn cắm đầu cây bút chì đến móp méo, trong rất khó coi.

Diệp Tuyết bước ra từ phòng bếp, bưng lên đã từng món ăn vào bàn ăn, giọng hậm hực: “Tiểu Hiên!”

Quay ngoắc lại ra sau, Tịch Hiên thấy ánh mắt cũng như muốt giết cô của Diệp Tuyết, liền buông ngoài mặt xuống, chạy mang lại giản hoà, “A, cho liền. Tuyết Tuyết thân thiết đừng giận, không bên sẽ tất cả nếp nhăn ấy.”

Diệp Tuyết lườm Tịch Hiên, “Do ai?”

nhìn đi, hiện giờ là một trời cùng một vực có lúc vừa mang đến ngôi nhà Diệp Tuyết cô nha. Lúc mang lại ăn uống bận như quý cô sàng điệu cụm tiền, giờ thì chú ý Tịch Hiên thật thảm hại mang mái tóc vén tròn lên tạm thời, còn lưa thưa vài cọng rớt, áo thun tía lỗ, quần thun cổ lỗ sĩ. Ai mà lại quan sát vào biết đây là ngôi nhà dáng vẻ đồ cưới bom tấn Amber kia chứ???

Vội bưng từ trong bếp ra cho món ăn cuối cùng, Tịch Hiên vui vẻ ngồi vào bàn ăn uống, mặc mang lại Diệp Tuyết cảu rảu.

không sao, ăn no là được, còn chuyện khác Tịch Hiên cô đang chẳng chú ý nữa. Gấp một món vào miệng, cô bắt buộc khâm phục rằng Diệp Tuyết chế biến nạp năng lượng rất hấp dẫn. Tuy nhiên tháng sau nữa thôi, khi Diệp Tuyết thành cung phi con người, cô đo đắn đã chạy đi đâu để được ăn hồ hết món thức ăn này nha, số cô khổ cho địa điểm rồi.

Gấp được vài đũa, Diệp Tuyết liếc nhìn Tịch Hiên vẫn cắn đồ ăn cho vô miệng, ngập cả 2 bên má, “Tháng này, cậu đã xem mắt mấy lần rồi?”

Mím môi, Tịch Hiên cân nhắc một hồi, liền hờ hững trả lời: “Năm lần. Một lần giả vờ ham nạp năng lượng, một lần giả vờ làm bà cô cộc cằn, hai lần giả vờ làm bé sâu rượu, sáng nay là quý cô cụm tiền đỏng đảnh.”

“Khụ… Khụ…” Diệp Tuyết xíu ho sặc sụa. “Trời ạ, mang lại mức này rồi ư? Một tháng mà lại tận 5 lần xem mắt??”

Tịch Hiên bĩu môi, gấp đồ ăn vào đĩa cơm, giọng còn buồn: “Tớ không mong mỏi lấy chồng đâu…”

“Cậu từng tuổi này còn chưa muốn? Nạm cậu ao ước đến lúc nào?” Diệp Tuyết tra hỏi.

“Khi nào chạm chán được người nhà ưng ý, lúc đó sẽ tính tiếp. Còn hiện nay…” Tịch Hiên bắt chéo tay thành ẩn X, “Là KHÔNG!”

Liếc liếc Tịch Hiên vài cái, lời nói trong lòng Diệp Tuyết liền đề xuất nói ra rồi, “Này, tớ tất cả kế này!” Thấy Tịch Hiên ngóc đầu nhìn người nhà, cô nói tiếp: “Cậu còn nhớ em trai tớ không, Diệp Thiên Tân?”

Tịch Hiên chấp nhận. Nhớ chứ, Diệp Thiên Tân thua trận cô 5 tuổi, đã từng có lần tỏ tình mang cô rồi nha, tuy nhiên cô một mực chối từ, vị lúc ấy cô đã có tình nhân.

“Hôm bữa cậu bảo tuần sau Thiên Tân vẫn về đúng không? Vừa tốt nghiệp bởi thạc sĩ phép tắc, chà… Tương lai sáng lạng đấy!” Tịch Hiên thán phục kỹ năng của Diệp Thiên Tân, bất ngờ cậu nhóc ngày nào còn theo đuôi cô, nay lại chắc là chuyên nghiệp giang cũng như thế.

đồng ý, Diệp Tuyết tiếp lời: “Ừm. Thiên Tân cũng 25 tuổi rồi, bố mẹ tớ vẫn thúc ép chúng lấy thê thiếp, chúng cũng đã và đang hoang với lắm!”

Nhướng mày liễu, Tịch Hiên nghi hoặc chuyện gì đó trong câu nói của Diệp Tuyết, liền hỏi: “Cậu gồm ý gì?”

Diệp Tuyết ngồi nghiêm chỉnh, buông đũa xuống, giọng quyết liệt: “Tiểu Hiên, hay cậu cùng Thiên Tân em tớ quen nhau đi?!”

“Khụ…” Lần này là Tịch Hiên sặc sụa, “Tuyết Tuyết, cậu nói quái quỷ gì vậy?”

>> đọc thêm Truyện đam mỹ trọng sinh

“Không phải, chỉ là giả. Chỉ là để hai mặt tổ ấm cậu và tớ chưa thúc ép nữa thôi. Cứ vờ quen nhau một thời gian, rồi sau đấy lấy lí vì chưng chưa phù hợp rồi mặt đường ai nấy đi. Vì chưng Thiên Tân vừa về nước, không thành danh được gì, lại bị lấy thê thiếp sớm, thật tội mang đến chúng… Cậu hiểu trung tâm tình làm cho chị của tớ mà, đúng không?” Diệp Tuyết u bi thương trong đáy mắt, tiếng nói cũng tha thiết.

Chúc Cả nhà đọc truyện cực phẩm dâng đến cửa vui vẻ!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *