Review truyện Anh chúng tôi không Tiếc
Cô dành cả mối tình của mình mang lại hắn nhưng kể từ ngày cô cũng như hắn lấy nhau, ngày nào hắn cũng mua cớ để hành hạ, đánh đập cô, còn dắt cả bồ của hắn về nhà để lăng mạ cô.
Ra mắt truyện Anh chúng tôi không tiếc
Tác giả: Sen
Thể loại: truyện ngôn tình ngược, trọng sinh
Trích đoạn truyện anh chúng tôi không tiếc
Từ ngày cô cũng như hắn lấy nhau cho đến nay cũng đã hơn 2 năm rồi.
Hắn khi nào cũng lãnh đạm với cô còn hành hạ cô mang lại bị tiêu diệt lên chết xuống. Ngôi nhà bát ngát không gồm bóng hình của người hầu nào cả, chỉ cần cô. Từ lúc cô ở cùng hắn, tất từ đầu đến chân ở đã trở nên đuổi đi, hắn bắt cô yêu cầu dọn dẹp thật sạch sẽ, cơm hàng ngày cha bữa, mỗi bữa buộc phải từ 5 món trở lên.. Mặc dầu cô bị anh ngược đãi nhưng chỉ có sát bên hắn thì cô sẽ vui rồi..
-“Cô có tác dụng đồ vật gi chũm hả? Cô có biết đây là mẫu áo nhưng tôi thích nhất không?”_Hắn quát lớn, quăng mẫu áo bị cháy xém đấy vào bên cô.
Nước mắt cô rơi lã chã, ủ ấp chiếc áo vào các bạn.
-“Em xin lỗi.. Anh đừng giận em..”
-“Xin lỗi? Xin lỗi là kết thúc à? Cô tưởng xin lỗi thì chiếc áo của tôi bình thường lại à?”_Hắn lại quát cô, đi ra đóng cửa ngõ rầm một mẫu rồi hắn đi mất biệt.
mang đến buổi tối cô chờ hắn về để ăn cơm trắng cơ mà sao ngóng mãi không thấy vắt này?
còi xe vào cổng, cô vui mừng đứng dậy ra xây dựng thì..
-“A.. Anh từ từ thôi. Trông chừng vấp”_Một cô gái nạp năng lượng bên hở hang đỡ anh vào nhà, chúng ta anh toàn mùi rượu. Cô định đỡ anh tuy vậy sợ anh giận đề nghị…
>> Xem thêm ngôn tình trọng sinh
-“Em yêu, đêm nay anh đang giúp em.. Ân ái”
cả 2 lên phòng, cô cũng đi theo. Tiếng kêu ái mị vang khắp phòng, cô đứng phía bên ngoài lòng đau cũng như cắt. Ngôi nhà của anh 2 năm nay cô cấp thiết bước vào nạm nhưng một thiếu nữ lạ lại có thể cùng anh ta ái ân sao? Thật nực cười cợt.
Cô tự cười cho sự ngu ngốc của bản thân mình, cũng tự cười cho việc si mê của bản thân mình.
-“Ngu ngốc”_Cô tự nhủ.
-“Cái gì cố kỉnh này? Điều này cũng sẽ được thường gọi là thức ăn à?”_Ả ta lật đổ cả mâm ăn uống hàng ngày vị thiết yếu tay cô có tác dụng, phần lớn thứ văng ra, cốc chén cũng bồn nát. Cô không nói tiếng nào nhưng chỉ lặng lẽ âm thầm ngồi xuống lượm các mảnh vỡ của chén dĩa.
Thấy anh đi xuống, ả ao ước hại cô phải giả vờ đáng thương.
-“Á..Cô làm cho đồ vật gi vậy?_Ả giả vờ đau đớn xoa xoa dưới chân.
Hắn thấy cố kỉnh liền đi tới.
-“Em bị gắng nào? Có đau không?”_Hắn chú ý cô dường như quan tâm với ả rồi lườm cô một mẫu.
-“Cô ta cố ý có tác dụng bể chén dĩa để em kiêng cữ ăn, còn giúp nước sôi đổ vào chân em, em đau quá. Uhuhu”_Ả nước mắt cá sấu sở hữu anh, vùi vùi vào lòng anh giả vờ yếu đuối.
-“Cô nghĩ gì vậy? Tại sao lại làm cho như vậy? Có đề xuất cô ganh tị có Tường Vi?”_Hắn gằng giọng mắng cô.
Đọc thêm truyện cao h
Cô cũng chỉ im lặng vì chưng cô biết giải thích cũng bởi thừa. Cô cứ thay dọn dẹp. Bên trên môi ả ta nổi lên một nụ cười thích chí.
Cô dọn dẹp vô tình để bị giảm trúng tay, hắn thấy cầm liền bảo cô lấy nước ấm áp pha với muối đặc rồi cọ chân cho ả.
-“Lấy nước muối rửa chân đến Tường Vi, mau lên”
rửa chân? Là hắn vẫn gián tiếp bôi nhọ cô sao? Một tiểu thư cũng như cô thay mà 2 năm nay yêu cầu dọn nhà, chế biến cơm trắng. Đề xuất ăn đồ thừa, ăn mặc quần áo thì lê lết, bao gồm cần chăng cô đã biết thành hắn trêu chơi quá nhiều? Bực tức lên tới tột đỉnh, cô cần yếu nhịn nhục được nữa..
Chúc Các bạn đọc truyện vui vẻ!